Tháng Năm đến mang theo những cơn mưa rào đầu hạ. Về quê thăm mẹ một ngày cuối tuần. Đang say giấc trong đêm, chợt bừng tỉnh bởi tiếng mưa tí tách gõ nhạc trên vòm cây ngọc lan trước nhà. Trong tĩnh lặng của đêm, nghe rõ cả tiếng những cánh hoa rụng rào rào xuống mái hiên. Hương hoa thoảng nhẹ trong gió, len vào ô cửa nhỏ, dâng trong lòng ta bao xúc cảm dịu dàng.
Ảnh minh họa/ Internet |
Nằm lặng yên nghe mưa rả rích, nghe cây lá xôn xao tắm mình trong làn nước mát lành. Mưa rơi lộp độp trên những tàu lá chuối sau vườn. Mưa thánh thót trên tán lá trứng gà trước sân. Mầm non tí tách bật tung lớp vỏ cây, mở xòe chiếc lá bé xinh. Tiếng con chim nhỏ chiêm chiếp gọi mẹ hòa trong tiếng mưa nghe thương lạ. Tiếng mưa lúc khẽ khàng, dịu êm, lúc ào ạt sôi nổi, là cơn cớ để trỗi dậy bao yêu thương xưa cũ. Nhớ những đêm mưa nơi quê nhà, khi ta còn nhỏ. Giữa tiết trời oi nồng của ngày hè, trận mưa đêm ào tới bất ngờ khiến không khí trở nên mát mẻ, dễ chịu lạ thường. Cả không gian sạch tinh bụi bặm bỗng chốc ngát đẫm hương hoa cau, thiên lý. Phía bờ ao, tiếng ếch nhái uôm uôm vọng về như gần như xa. Trong đêm mưa, bà lần giở cơi trầu têm một miếng, luôn miệng xuýt xoa, trời mưa thế này tha hồ tốt lúa. Bố vội vã trở dậy, bắc ống máng từ mái hiên cho nước chảy vào bể. Mẹ tất bật chạy xuống bếp, che chắn thêm tấm áo mưa quanh chuồng cho đàn gà con mới nở. Mấy chị em tranh nhau kéo chiếc chăn mỏng đắp lên người. Và rồi, trong tiếng mưa rơi êm đềm, ta chìm vào giấc ngủ bình yên với bao mộng đẹp. Sớm mai thức giấc, chợt ngỡ ngàng trước sắc non óng mướt của lá sau mưa. Cả khu vườn bừng lên sức sống mới. Những đóa hồng nhung đỏ thắm kiêu hãnh vươn mình, ngào ngạt tỏa hương. Giàn bầu, giàn mướp đua nhau bung nở những đóa hoa vàng, hoa trắng. Góc vườn, đàn bướm rập rờn bên khóm nghệ trổ hoa tím hồng. Bầy gà con ríu rít theo chân mẹ đi bới tìm giun dưới khóm dọc mùng. Lũ chim sẻ từ mái hiên bay ùa xuống sân, nhảy lích chích quanh chân đống rơm vẫn còn ướt đầm nước mưa. Khung cảnh bình yên đó luôn khiến ta thổn thức mỗi lúc nhớ về.
Đúng như ai đó từng nói, những cơn mưa đêm mùa hạ đến và đi thật nhanh, nhưng đủ để gợi lên trong ta những kỷ niệm, những ký ức. Mưa làm mọi thứ trở nên nhạt nhòa, riêng chỉ có nỗi nhớ là cứ mãi dài rộng thêm. Đêm nay như bao đêm mùa hạ, lại nằm lặng yên nghe tiếng mưa, cho lòng đầy vơi nỗi niềm thương nhớ./.
Lam Hồng