Hơn một tuần liền, mưa xối xả kéo dài không ngớt. Sốt ruột trở về quê, xem vườn cây, ao cá, nhà cửa có bị thiệt hại gì. Từ khi ông bà ngoại mất, nhà để không vắng lặng, mặc mưa nắng dãi dầu, chỉ thỉnh thoảng ríu rít tiếng con cháu những ngày giỗ chạp, lễ tết. Cả đêm nằm thao thức nghe tiếng mưa rơi, tiếng bưởi non rụng lộp lộp sau vườn, lại nhớ những ngày mưa năm xưa cùng bạn bè đi câu nhái.
|
Ảnh minh hoạ/ Internet |
Nhà ông bà ngoại tôi trước đây nằm cách cánh đồng có một con mương và chiếc ao thả cá quanh bờ xanh rợp những khóm khoai nước. Vào những buổi chiều mưa, tiếng ếch nhái kêu râm ran ngoài ao chuôm, đồng ruộng khiến bọn trẻ đứng ngồi không yên. Mỗi đứa làm một chiếc cần câu, một chiếc vợt, rủ nhau đi câu nhái. Sau trận mưa to, đám côn trùng, cào cào châu chấu rã cánh bay loạn xạ, những con nhái trú ẩn trong các hang hốc, lùm cây nhảy ra kiếm mồi. Chỉ việc dùng chiếc cần tre có sợi dây buộc lưỡi câu, mắc một con cào cào thả xuống bờ ao, bờ ruộng, nhử nhử mấy cái như thể con mồi đang đập cánh bay, lũ nhái háu ăn sẽ nhảy bổ đến đớp. Bọn trẻ nhanh tay kéo lên, thả tọt vào chiếc vợt khâu bằng túi ni lông là lũ nhái hết đường chạy thoát. Ngày ấy đồng ruộng chưa bị ô nhiễm vì thuốc trừ sâu như bây giờ nên ếch nhái sinh sôi nảy nở con đàn cháu đống, chỉ sau khoảng một giờ đi câu, mỗi đứa chúng tôi đã xách về lưng một vợt nhái. Ngày mưa ở quê dường như trời tối nhanh hơn, bà tôi lo các cháu đói bụng đã nấu sẵn nồi cơm dẻo thơm, ủ vào tro bếp. Chờ các cháu về, bà mau mắn chọn những con nhái to, làm sạch, chỉ lấy hai cái đùi, băm nhuyễn cùng hành, sả, lá lốt, nặn thành từng viên tròn dẹt, rán vàng. Hương thơm của món chả nhái gặp ngày trời mưa cứ ngưng đọng, vương vất mãi trong gian bếp nhỏ. Sau mỗi lần chúng tôi đi câu, nhái ăn không xuể, bà tôi còn băm ra cho lũ gà vịt nên con nào con ấy béo chắc trông thấy.
Cánh đồng chiêm trũng trước nhà ông bà ngoại giờ đã chuyển đổi thành vùng trồng đào, mỗi mùa xuân đến hồng rực sắc hoa. Bao nhiêu đổi thay từ khi chúng tôi rời quê lên phố học hành, lập nghiệp. Về quê những ngày mưa, đã vắng dần tiếng ếch nhái kêu râm ran ngoài bờ ao, bờ ruộng. Chợt thèm cảm giác ấm cúng của một chiều mưa lạnh, cả nhà ngồi quây quần bên mâm cơm, ông bà con cháu ríu rít gắp cho nhau những miếng chả nhái vàng thơm, thấy trân trọng những ngày tháng khó khăn mà chan chứa yêu thương./.
Lam Hồng