Cũng như bao phụ nữ khác thời chiến tranh
Chẳng ai nghĩ là mình hy sinh, chịu đựng
Nước có giặc thì mọi người cùng góp sức
Trường Sơn - Cửu Long - đâu cũng quê nhà!
Và những ngày chia xa, đâu chỉ một mình
Mỗi làng xóm, phố phường là chiến trận
Tiễn chồng lên đường
Chị lại tiễn con!
Tuổi thanh xuân qua đi lúc nào, chị đâu có biết
Chỉ có niềm tin chờ đợi ngày về
Nhưng ngày ấy
Anh không về nữa!
Chị chỉ nhận được tên Anh
Trong tấm bằng "Tổ quốc ghi công"
|
Mái tóc bạc, đôi vai gầy của Mẹ
Ảnh: Internet
|
Nước mắt chảy vào trong
Chị chỉ khóc thầm gọi Anh trong đêm vắng
Nhìn tấm lưng còng của mẹ chồng
Mái tóc bạc, đôi vai gầy của Mẹ
Chị sợ Mẹ nhìn thấy nước mắt của mình
hơn nỗi sợ mất Anh!
Gần ba mươi năm, sau chiến tranh
Ngôi nhà nhỏ - Hai bằng "Tổ quốc ghi công"
Hai bà Mẹ Anh hùng vẫn sống với nhân dân
như chứng nhân lịch sử!
Một buổi sáng - Nghĩa trang Trường Sơn
Người cháu là Tiến sĩ
Đưa Bà đến viếng mộ Ông
Gió Trường Sơn vẫy những chùm hoa đỏ
Hương trầm thơm ngát núi sông!