Theo Kinh Thánh, Thượng đế tạo ra người nam là Ađam và người nữ Êva. Con cháu của họ sinh sôi nảy nở và làm ăn sinh sống rất hưng thịnh. Nhưng trong nhân loại lại sản sinh ra kẻ tham hưởng lạc, nảy sinh những tội lừa bịp, hủ hoá và bạo lực. Thượng đế nổi giận, đã dùng nạn hồng thuỷ để huỷ diệt thế giới. Một hôm Thượng Đế bảo ông Nôi-ê là cháu đời thứ 9 của Ađam rằng mặt đất sắp bị hồng thuỷ nhấn chìm, phải lập tức làm một con thuyền hình vuông có ba tầng để tránh nạn. Ông Nôi-ê tuân theo lời căn dặn của Thượng Đế, làm chiếc thuyền hình vuông, đưa tất cả mọi người trong gia đình cùng với gia súc, gia cầm trong nhà lên thuyền. Trận hồng thuỷ kéo dài 150 ngày, ngập chìm tất cả núi cao và nhà cửa, làm chết vô số người, chỉ riêng có gia đình ông Nôi-ê là được an toàn, vô sự. Đến khi nước sắp rút, ông Nôi-ê đã thả chim bồ câu cho nó đi thám thính, nhưng con chim chỉ lượn hết một vòng rồi bay về. Ông Nôi-ê biết rằng khắp các nơi vẫn còn là nước, cho nên con chim không có chỗ nào để đậu. Vài ngày sau, ông Nôi-ê lại thả chim bồ câu. Lúc con bồ câu trở về, trên mỏ nó ngậm nhánh trám màu lục, Ông Nôi-ê nhìn thấy thế hết sức sung sướng, và điều này chứng tỏ nước lụt đã rút để lộ ra những nhánh cây non nhô lên khỏi mặt nước. Thế là ông đưa gia đình trở về lục địa, bắt đầu xây dựng một cuộc sống mới.
Chuyện con chim bồ câu và nhánh trám báo trước một cuộc sống hoà bình được phổ biến ra toàn thế giới. Đến những năm 30 thế kỷ XVII, ở châu Âu nổ ra một cuộc chiến tranh kéo dài hơn 30 năm làm cho châu Âu chìm trong đau thương. Người ta đã lưu hành một thứ khăn kỷ niệm, trên vẽ hình con chim bồ câu ngậm một nhành trám, phản ánh nguyện vọng mong chờ hoà bình của nhân dân. Hình ảnh con chim bồ câu và nhánh trám đã tượng trưng cho hoà bình./.
Hương Tú (biên soạn)