Ảnh minh họa |
Nói đến làng quê, ngoài cây đa, bến nước, sân đình, người ta không thể không nói đến ao làng. Ao làng từ xa xưa đã trở thành biểu tượng ở làng quê. Ấy là nơi người làng đến gánh nước về đổ vào bể rồi đánh phèn cho trong để thành nước ăn; là nơi mà người lớn, con trẻ mỗi chiều hè lại ra lặn ngụp cho mát mẻ. Ao làng còn để nuôi cá, cung cấp thức ăn cho người làng; là lá phổi lớn để làm dịu mát cái không khí oi nồng của mùa hè; là nơi thoát nước về mùa mưa. Nhiều ao làng rộng mấy ha còn là nơi mà người làng tổ chức các cuộc đua thuyền, thi bơi, bắt vịt... vào các dịp lễ hội. Đêm đêm đi trên đường làng, nhìn đàn đom đóm bay lập lòe trên mặt ao làng, người ta cảm thấy thật lãng mạn, bình yên.
Bất cứ một làng quê nào cũng có vài đến vài chục cái ao làng. Bao đời nay, ao làng thật gần gũi, thân quen với người nông dân. Đó là chuyện nhiều năm về trước. Còn giờ đây, ao làng đang bị biến mất nhanh chóng, có lẽ cái ao quê cũng bị ảnh hưởng của... cơ chế thị trường: "tấc đất tấc vàng". Có đến hàng nghìn, thậm chí hàng vạn cái ao làng, nhất là những ao làng nằm ở ven đường làng đã bị lấp đi để xây nhà, dựng quán bán hàng. Chính vì ao làng bị xóa sổ nhanh chóng và ào ạt nên câu chuyện mà người thành phố hay nói "về quê cho không khí trong lành, mát mẻ" đã dần thành chuyện cổ tích. Vì sao? Vì ao làng bị lấp nên vào mùa hè, không khí làng quê nóng bức đến ngột ngạt.
Cũng vì ao làng bị lấp, không có chỗ thoát nước nên bây giờ hễ trời động mưa là đường làng bị ngập. Rồi thì nước thải sinh hoạt, nước thải làm bún của nhà dân cũng tràn ra cả đường làng, đọng thành từng vũng, bốc mùi thum thủm.
Mỗi ngày lại thêm những ao làng rủ nhau biến mất. Lo thay./.
VŨ ĐẢM